Phan Đình Phùng (1847 - 1896), còn được biết đến với hiệu Châu Phong và tự Tôn Cát, là một nhà cách mạng Việt Nam, người lãnh đạo cuộc khởi nghĩa Hương Khê chống lại thực dân Pháp trong phong trào Cần Vương. Ông là một nhân vật quan trọng trong lịch sử Việt Nam, được tôn vinh như một anh hùng dân tộc với tinh thần đấu tranh không chịu khuất phục.
Phan Đình Phùng - Anh Hùng Chống Ngoại Xâm
Trong thời kỳ 19, Phan Đình Phùng là một nhà sĩ phu Nho giáo xuất sắc và đã tham gia vào các chiến dịch quân sự chống lại thực dân Pháp. Ông sinh ra trong một gia đình quan lại ở Hà Tĩnh và tiếp nối truyền thống của tổ tiên. Sau khi đỗ kỳ thi Đình, ông trở thành Đình nguyên Tiến sĩ và thăng quan tiến chức dưới thời Hoàng đế Tự Đức nhà Nguyễn.
Phan Đình Phùng được biết đến với tính cương trực và lòng yêu nước sâu sắc. Ông không chỉ chỉ trích các quan lại tham nhũng mà còn tổ chức và chỉ huy các đội quân nổi dậy để chống lại quân Pháp. Ông đã phân chia quân đội thành các thứ và lập căn cứ trong núi Vũ Quang.
Cuộc Khởi Nghĩa Hương Khê Và Cuộc Đấu Tranh Của Phan Đình Phùng
Sau khi Hoàng đế Tự Đức qua đời và vua Hàm Nghi lên ngôi, cuộc khởi nghĩa Hương Khê chính thức bắt đầu với sự lãnh đạo của Phan Đình Phùng. Tuy nhiên, cuộc khởi nghĩa đối mặt với nhiều khó khăn và thử thách. Phan Đình Phùng và đội quân của ông phải đối mặt với quân Pháp với sự vượt trội về vũ khí và quân số.
Cuộc khởi nghĩa kéo dài trong một thời gian dài và đã làm rung chuyển đế chế Pháp. Tuy nhiên, sau nhiều trận đánh, Phan Đình Phùng và đội quân của ông đã phải chịu thua và cuối cùng ông cũng hy sinh trong một trận đánh. Mặc dù cuộc khởi nghĩa thất bại, tuy nhiên, tinh thần đấu tranh của Phan